Một phút xa nhau,ngàn phút nhớ,một lần gặp gỡ vạn lần thương?

Tôi vẫn biết...khi yêu là sẽ khổ, Bởi vì yêu,phiền phức rất là nhiều. Tôi biết vậy...nên nhiều lần trốn tránh, Những lời yêu...mật ngọt...củ...

Tôi vẫn biết...khi yêu là sẽ khổ,
Bởi vì yêu,phiền phức rất là nhiều.
Tôi biết vậy...nên nhiều lần trốn tránh,
Những lời yêu...mật ngọt...của người ta.

Nhưng hởi ơi ! nào có trốn được đâu
Khi con tim...cứ thổn thức liên hồi.
Lòng dặn lòng không được vướng yêu đương.
Tâm nghĩ thế...con tim nào có chịu.

Thế là rồi...cuộc sống cũng đẩy đưa.
Tôi đến với em bằng cả tấm lòng.
Nhưng khổ nỗi...em nào đâu thấu hiểu,
Cứ nghĩ rằng...tôi là kẻ đào hoa.

Cứ đắn đo...rồi nghĩ ngợi lung tung,
Khiến tình tôi,chưa thắm đã vội tàn.
Tan mộng ước,mỗi người đi mỗi ngã,
Em giả từ...không một phút đắn đo.

Khiến lòng tôi chan chứa nỗi ưu hoài
Lòng tự hỏi,ta làm chi nên lỗi.
Để tình buồn,tan nát trái tim yêu
Để hôm nay...vào những buổi xế chiều

Lòng nặng trĩu,đứng trông về nơi ấy.
Chợt thấy lòng...nghe thâm thẳm xa xâm.
Chợt bâng khuâng...nhung nhớ cứ đong đầy.
Thầm ước nguyện,cho đời luôn tươi đẹp.

Lệ ướt đẫm và hồn tôi héo hắt
Mắt u buồn ngân ngấn khóe mi tuôn
Rồi từng đêm giấc ngủ không đến tìm
Tim thổn thức, từng đêm dài thổn thức.

Tôi chỉ muốn! thời gian qua thật nhanh
Để sớm mai đón ánh mặt trời hồng
Để tất cả bắt đầu là ngày mới
Và tim tôi, từng đêm thôi thổn thức.

No comments: